Học giả McCarthy góp bàn về lễ hội chém lợn : đó là chém cha loài người !

Hàng tuần, chúng ta vẫn tiêu xài thịt lợn.

Mà từ năm 2013, thì nhóm nghiên cứu của MaCarthy ở Mĩ, qua phân tích một lượng gen di truyền khổng lồ, đã đi đến nhận định: tổ tiên của loài người là một loại động vật lai giữa lợn linh trưởng. Mà lợn thì là cha. Xem lại ở đây.




Nếu theo thuyết trên, mỗi chúng ta đều mang một phần của Lợn và một phần của Đười ươi.


Nguồn ảnh


---

Bổ sung 1 (1/2/2015):

Vì sao Lễ hội Chém lợn ở Bắc Ninh bị phản đối?

18:47 ngày 29 tháng 01 năm 2015

http://www.tienphong.vn/van-nghe/vi-sao-le-hoi-chem-lon-o-bac-ninh-bi-phan-doi-817004.tpo

Trao đổi với báo chí, ông Nguyễn Tam Thanh, cán bộ Phúc lợi Động vật, Tổ chức Động vật châu Á cho biết, "việc chém con lợn đang sống khỏe mạnh là lối đối xử tàn ác, nó làm trơ lì cảm xúc của người xem, đặc biệt là trẻ em".
Lý do nào Tổ chức Động vật châu Á (Animals Asia) cho rằng nên bỏ lễ hội chém lợn ở Bắc Ninh?
Năm 2013 chúng tôi đã gửi thư bày tỏ mối lo ngại và sự phản đối tới ông Hoàng Tuấn Anh, Bộ trưởng Văn hóa; ông Nguyễn Văn Phong, Giám đốc Sở Văn hóa tỉnh Bắc Ninh. Sau đó, chúng tôi tiếp tục có công văn gửi ông Nguyễn Văn Phong đề nghị xác nhận việc lễ hội chém lợn vẫn được tổ chức.
Sau khi không nhận được bất kỳ phản ứng nào của các cơ quan trên, nhân viên của Animals Asia đã đến nơi diễn ra lễ hội ở thôn Ném Thượng, xã Khắc Niệm năm 2014 (nay là khu phố Thượng, phường Khắc Niệm, TP Bắc Bình) để tìm hiểu. Chúng tôi thấy lễ hội vẫn diễn ra công khai và không hề thấy một hình thức hạn chế người tham dự nào.
Chúng tôi phản đối lễ chém lợn bởi những tác động tiêu cực của nó với vấn đề phúc lợi của động vật và toàn xã hội. Ngoài ra, một lễ hội văn hóa là dịp để nhiều người, nhiều thế hệ tham gia thay vì giới hạn. Vì vậy địa phương nên chắt lọc chương trình mang tính văn minh và nhân đạo để truyền bá truyền thống tốt đẹp.
Lo ngại rằng lễ hội trên có thể được tổ chức vào năm 2015 (ngày 24/2 tới) nên chúng tôi tiếp tục kêu gọi chấm dứt lễ hội chém lợn ở Ném Thượng.
Con lợn sẽ bị cắt đầu để cúng tế trong năm 2014. Ảnh: animalsasia.
Nhiều người cho rằng nét văn hóa truyền thống thì nên giữ, chứ khó chấm dứt, quan điểm của Animals Asia?
Lễ hội làng Ném Thượng gồm nhiều chương trình khác nhau, trong đó có những hội thi văn hóa như hát quan họ, thi cờ người, cờ tướng, thi nấu cơm chạy... là những nét đẹp nên được giữ gìn. Chúng tôi chỉ đề nghị không tổ chức phần lễ chém lợn tàn bạo bởi nhận thấy những tác động tiêu cực của nó đối với vấn đề phúc lợi động vật cũng như các tác động tiêu cực đối với toàn xã hội.
Việc chém những con lợn còn đang sống khỏe mạnh là một lối đối xử tàn ác đối với động vật, nó làm trơ lì cảm xúc của người xem khi chứng kiến cách thức động vật bị đối xử dã man, đặc biệt là trẻ em - đối tượng có tâm lý chưa hoàn thiện ổn định và dễ bị ảnh hưởng. 
Bên cạnh đó, lễ hội này còn gây ra sự chịu đựng, nỗi đau đớn không cần thiết cho động vật. Việc tiếp diễn lễ hội này gửi đi một thông điệp rằng động vật chỉ được coi như những đồ vật không đáng được tôn trọng, và liệu rằng việc giết những con vật theo một cách thức dã man để khởi đầu cho một năm mới có nên được tiếp tục?
Ông nói rằng lễ hội chém lợn sẽ ảnh hưởng không tốt đến người xem, nhất là đối với trẻ em. Căn cứ vào đâu để nói như vậy?
Nhiều kết quả nghiên cứu thực hiện ở Mỹ cho thấy mối liên hệ giữa việc đối xử tàn ác với động vật và hành vi bạo lực ở người. Theo khảo sát thực hiện vào năm 1999 tại một nhà tù, trong tổng số 117 tù nhân, 63% tội phạm thuộc nhóm có xu hướng bạo lực từng có hành vi ngược đãi động vật so với tỷ lệ chỉ 11% ở nhóm không có xu hướng bạo lực.
Hành vi tàn ác đối với động vật là một trong những phép kiểm tra được Cục điều tra Liên bang của Hoa kỳ (FBI) thực hiện nhằm đánh giá mức độ nguy hiểm của các tù nhân. 
Theo Tổ chức Động vật châu Á, “phúc lợi động vật” tức là con vật đó không bị đói khát; Không bị khó chịu cả về thể chất và tinh thần: Không bị đau đớn, thương tật, bệnh tật; Tự do thể hiện các hành vi bản năng; Không bị sợ hãi và lo lắng.
Theo nghiên cứu khoa học đăng trên tạp chí Journal of Emotional Abuse năm 1998, bài viết ‘Animal abuse and family violence’ của tác giả J. A. Quinslisk, trong tổng số 72 phụ nữ tại các nhà tạm trú dành cho phụ nữ bị bạo lực gia đình, thì 88% số người cho biết từng chứng kiến việc ngược đãi động vật. 
Ở Việt Nam, tỷ lệ tội phạm vị thành viên đang ngày càng có xu hướng gia tăng, cả về số vụ án lẫn mức độ nghiêm trọng, tàn bạo của từng vụ án. Theo số liệu của Ban chỉ đạo Đề án IV “Đấu tranh phòng, chống tội phạm xâm hại trẻ em và tội phạm trong lứa tuổi chưa thành niên” từ năm 2007 đến tháng 6/2013, toàn quốc phát hiện gần 63.600 vụ, gồm hơn 94.300 em vi phạm pháp luật hình sự. Số vụ phạm pháp tăng gần 4.300 vụ. Có 80% trong số 7.861 vụ phạm tội ở lứa tuổi chưa thành niên rơi vào hoàn cảnh gia đình khó khăn; bố mẹ là đối tượng hình sự, rượu chè, cờ bạc, gia đình thường xảy ra bạo lực...
Ngoài lễ hội chém lợn, Việt Nam còn có một số lễ hội như trọi châu, đâm châu vào dịp đầu năm. Quan điểm của ông thế nào?
Văn hóa, truyền thống cũng thay đổi và tiến hóa theo thời gian. Những nét đẹp, những gì phù hợp với xu hướng, với xã hội mới thì sẽ được duy trì. Còn những thứ không còn phù hợp, những điều hủ tục nên thay đổi và loại bỏ. Ngoài ra lễ hội nào cũng phải gắn liền với bản sắc của địa phương và văn hoá của dân tộc để truyền bá tính nhân văn cho thế hệ sau.
Hành động đâm trâu, chém lợn hay bất kỳ lễ hội nào có lối đối xử tàn bạo đối với động vật có sự chứng kiến của nhiều người, trong đó có cả trẻ em hoàn toàn trái ngược với bản chất truyền thống đạo lý của người Việt Nam và cũng không thể gọi là văn hoá sống của con người.
Người Việt Nam từ xa xưa tới nay luôn có truyền thống vị tha, nhân đạo và đó là truyền thống đẹp cần được phát huy. Những lễ hội sử dụng động vật như những công cụ, thay vì tôn trọng chúng như những sinh mệnh sống biết cảm nhận sự đau đớn và có khả năng nhận biết sự chịu đựng này - đang làm phai mờ đi truyền thống tốt đẹp đó của người Việt Nam.
Tổ chức động vật châu Á phản đối tất cả những lễ hội tàn bạo sử dụng động vật và lễ chém lợn là một trong những lễ hội tàn bạo nhất hiện có.
Khuôn mặt sợ sệt của các em nhỏ khi chứng kiến cảnh chém lợn. Ảnh: animalsasia.
Các nước trên thế giới xử lý vấn đề trên thế nào thưa ông? 
Trên thế giới đã có nhiều lễ hội, hoạt động liên quan tới sự tàn sát, đối xử ngược đãi động vật bị lên án và đã phải chấm dứt. Điển hình như Ấn Độ mới đây đã ra lệnh cấm hiến tế động vật vì tính chất “độc ác” và “dã man” của tập tục này. Ở Đan Mạch, Bộ trưởng Nông nghiệp đã ký một sắc lệnh cấm giết mổ gia súc phục vụ cho nghi lễ tôn giáo mà không gây mê chúng trước khi giết mổ. Lý do là: “Quyền của động vật còn quan trọng hơn các nghi lễ tôn giáo”.
Chính phủ Australia đã cấm xuất khẩu cừu và gia súc còn sống sang Ảrập Xêút trong giai đoạn 1991-2000 sau khi hàng trăm con bị chết vì nắng nóng khi trên đường di chuyển tới vịnh Ba Tư.
Những hoạt động, lễ hội đối xử tàn ác với động vật thường bị chính người dân phản đối hoặc chính phủ nhận ra những tác động tiêu cực của chúng đối với xã hội và loại bỏ. Chúng tôi nhận thấy ngay trong xã hội Việt Nam hiện có rất nhiều người phản đối lễ hội này và gần đây chúng tôi đã kêu gọi những người phản đối cùng ký vào kiến nghị nhằm chấm dứt lễ hội chém lợn ở Bắc Ninh.
Lễ hội chém lợn ở thôn Ném Thượng, xã Khắc Niệm, bắt nguồn từ truyền thuyết một vị tướng thời Lý tên là Đoàn Thượng khi đánh trận chạy đến vùng núi này đồn trú và chém lợn rừng nuôi quân. Từ đó, hàng năm người dân mở hội chém lợn để tưởng nhớ đến người có công khai khẩn vùng đất hoang vu này. Hai người được dân làng chọn từ rằm tháng 7 là những người khỏe mạnh, gia cảnh sung túc, tuổi đúng 50 để nuôi hai “cụ ỉn” làm lễ vật tế thánh.
Lợn được rước từ nhà gia chủ ra sân đình từ chiều 5 Tết. Sáng mùng 6, đúng ngày hội chính, bà con trong làng sẽ thực hiện lễ rước lợn vòng quanh làng. Hai chú lợn thờ bị chém đứt đôi trước sự chứng kiến của nhiều người.
Theo phong tục cổ xưa của nhân dân xã Khắc Niệm, ý nghĩa sâu kín của lễ chém lợn tế thánh liên quan đến tín ngưỡng phồn thực: máu được đồng nhất với tia sét, với tia nắng... có khả năng làm thụ thai, làm cho sự sống sinh sôi. Tế thần bằng máu có nghĩa là cầu mong sức sống tràn trề cho tất cả mọi người trong làng.
Nùng Trí Cao và tác phẩm của James Anderson

Nùng Trí Cao và tác phẩm của James Anderson

Bài giới thiệu của báo Cao Bằng.


---

Thứ hai 18/02/2013 08:00

Đinh Ngọc Hải


Nùng Trí Cao một nhân vật lịch sử, biểu tượng Văn hoá thế kỷ XI tại Cao Bằng đã được lịch sử Việt Nam ghi chép, được nhân dân các dân tộc Cao Bằng ngưỡng mộ, tôn vinh, nhiều địa phương trong tỉnh, như: Hoà An, Hà Quảng, Thông Nông, Bảo Lạc, Quảng Uyên, Phục Hoà, Thạch An lập đền thờ Nùng Trí Cao.

    Việc tìm hiểu, nghiên cứu về nhân vật lịch sử - văn hoá Nùng Trí Cao từ lâu đã thu hút sự quan tâm của đông đảo các nhà khoa học trong nước và nước ngoài. Bởi lẽ ông là một thủ thủ lĩnh người dân tộc miền núi, với tài thao lược về quân sự - ngoại giao, ông đã có công lớn trong việc gìn giữ bảo vệ biên cương phía Bắc của Tổ quốc Việt Nam. Đẩy lùi nhiều cuộc xâm lăng đánh chiếm nước ta của các triều đại phong kiến phương Bắc thế kỷ XI. Trong các giới học giả nước ngoài, người mang tính tiêu biểu hiện nay nghiên cứu về Lịch sử Nùng Trí Cao tại Cao Bằng phải kể đến PGS. TS James A.Anderson, hiện là giảng viên Khoa Lịch sử Trường Đại học Bắc Carolina Hoa Kỳ. Tôi may mắn được tiếp đón và đưa Phó Giáo sư đi nghiên cứu khảo sát các di tích lịch sử Nùng Trí Cao ở một số địa phương trong tỉnh vào những năm 1997 và 2001. Vào thời điểm ấy, ông lên nghiên cứu tại Cao Bằng với tư cách là một nghiên cứu sinh để gặp gỡ nhân chứng - khảo sát địa điểm lịch sử hoàn thiện đề tài tiến sỹ của mình. Năm 2001, ông James lại quay trở lại Cao Bằng lần thứ 2 để nghiên cứu sâu thêm một số địa phương trong tỉnh mà ông chưa có dịp đến.
    Sau những lần chỉnh lý của tác giả và biên tập của Hội đồng nhà xuất bản Singapo, năm 2007 sách được xuất bản tại Singapo. Năm 2008, Tiến sỹ James đã gửi tặng cho chúng tôi một quyển và đề tặng với tình cảm thân thiện. Sách dày 280 trang, khổ 18 cm x 22 cm bằng tiếng Anh, chúng tôi đã cho dịch sơ bộ để có thể hiểu được nội dung cơ bản. Tên của cuốn sách là "Sào huyệt nổi dậy của Nùng Trí Cao. Lòng trung nghĩa và bản sắc dân tộc dọc vùng biên giới Việt - Trung". Sách gồm 8 chương:
    Chương I: Ông vua vĩ đại Nùng Trí Cao, vai trò của một người nổi dậy trong việc hình thành bản sắc khu vực dọc vùng biên giới Việt - Trung. Chương II: Sự kế thừa của chế độ cống nạp đế chế Trung hoa ở phía Nam, cân bằng sự hài hoà về lễ nghi với sự ổn định vùng biên giới. Chương III: Các ví dụ về khu tự trị theo thoả thuận. Các mối quan hệ Việt - Trung trước thời kỳ XI. Chương IV: Giành được tính hợp pháp trong thời kỳ lao đao của đế chế. Các cộng đồng nói tiếng Tày bản địa dọc biên giới Việt - Trung. Chương V: Nỗi ám ảnh của thế lực phía Nam. Cuộc nổi dậy của Nùng Trí Cao, phản đối triều đình và kế thừa Nam Việt. Chương VI: Lôi kéo “các bè phái bất trung”. Vận động các liên minh vùng biên giới trong thời gian trước chiến tranh biên giới Việt - Trung 1075. Chương VII: Niềm tự hào to lớn: Những lễ kỷ niệm dọc biên giới Việt - Trung về Nùng Trí Cao; Chương VIII: Kết luận
    Trong lời nói đầu và lời cảm ơn của tác giả đã thể hiện mối quan tâm của ông về Nùng Trí Cao có ba lý do. Thứ nhất, ban đầu tôi tìm thấy câu chuyện về cuộc đời của ông như là một câu chuyện kể đầy hấp dẫn. Trong quá trình nghiên cứu của tôi về sự tiến triển của các mối quan hệ cống nạp Việt - Trung hậu thời Tạng, đó là các nỗ lực táo bạo và có lẽ “bất chấp tất cả” của Nùng Trí Cao và thị tộc của mình đã tạo nên một địa phương chính trị giữa hai lãnh chúa đầy quyền lực nổi bật, tuyệt đối trong hàng loạt các tài liệu mà tôi đã dầy công nghiên cứu trong công trình nghiên cứu của mình. Tôi đã luôn luôn bị cuốn hút bởi những câu chuyện kể về các nhân vật và các cộng đồng ở tất cả các tầng lớp xã hội và Nùng Trí Cao đã xuất hiện như là một nhân vật kiên cường, nhưng mô vọng đấu tranh để tìm ra một chỗ đứng của mình trong các thời kỳ lao đao của lịch sử đã được ghi chép lại. Tôi càng đọc càng bị hấp dẫn bởi những thành tích ngắn ngủi của ông. Lòng tin hạn chế ban đầu của Trí Cao về các mối quan hệ thân tộc và dòng họ đã cho thấy ước mơ về tù trưởng, về việc thiết lập một vương quốc vùng rộng lớn bao gồm một vùng đa dân tộc dọc toàn bộ vùng biển Nam Trung Quốc. Tính hiếu kỳ của tôi đã bị khơi dậy không chỉ vì thất bại của ông về việc thiết lập một vương quốc như vậy mà bởi niềm tin của Trí Cao về một vương quốc thực sự có thể đánh bại tất cả những điều xấu xa.
    Du khách trẩy Hội Đền Kỳ Sầm, nơi thờ danh nhân Nùng Trí Cao.
    Thứ hai là: Sau một vài điều tra, tôi đã khám phá ra rằng những cuộc nổi dậy của Nùng Trí Cao phù hợp với kiểu hành động chính trị nổi lên mà người ta thường gọi là “Thời kỳ kinh điển” của lịch sử Đông Nam Á. Thời kỳ này, sự xuất hiện của một nhóm các quốc gia truyền thống, vừa đóng vai trò lãnh thổ hoặc biểu tượng trong việc hình thành các quốc gia - nhà nước hiện đại ở Đông Nam Á bao gồm Pagan (Miến Điện/Myanmar) Sukhothai (Thai Lan), Angkor (Campuchia), Đại Việt (Việt Nam) SriVijaya (Malaysia) và Majapahit (Inđônêsia). Thời kỳ hoá thực tế và tầm quan trọng lịch sử của thời đại này không phải là không có những tranh cãi giữa các học giả khu vực Đông Nam Á. Tuy nhiên, thời kỳ kinh điển chứng minh cho nhiều học giả thấy được một giai đoạn chuyển giao quan trọng giữa thời đại của các vương quốc khá nhỏ và độc lập đã tồn tại trước thời gian này và thời đại của các kiểu đế quốc lớn hơn, theo định hướng thương mại và đa dân tộc mà đã xuất hiện sau đó.
    Cuối cùng, đó là tôi đã bắt đầu nhìn thấy những điểm giống nhau giữa các sự kiện “nền tảng” dọc vùng biên giới thế kỷ XX và những thay đổi nhất định về xã hội và văn hóa xảy ra cùng thời hiện tại của toàn cầu hoá khi mà tôi đã hoàn thành công trình nghiên cứu nguyên bản ban đầu về các cuộc nổi dậy của Trí Cao và đã có cơ hội thăm vùng biên giới Việt - Trung. Trong thời của mình, Trí Cao không những đã kêu gọi các triều đình Việt Nam và Trung Quốc để bảo trợ mà còn tìm kiếm sự hỗ trợ của địa phương bằng việc khơi gợi các biểu trưng bản địa của bản sắc chính trị. Những năm gần đây, nhiều sự kiện văn hoá cũng đã được tổ chức ở vùng biên giới Việt - Trung này nhằm bày tỏ lòng yêu mến của địa phương đối với di sản của Nùng Trí Cao. Nhiều nghiên cứu khoa học và văn hoá dân gian mới đã được xuất bản và nhiều hội thảo đã tổ chức ở cả Trung Quốc và Việt Nam để thảo luận và tuyên truyền tới độc giả rộng hớn hơn về các nỗ lực của nhân vật lịch sử này.
    Để có thể hiểu sâu thêm về di sản văn hoá Nùng Trí Cao qua nghiên cứu của của các học giả nước ngoài ở Cao Bằng tôi đã có những thông tin trao đổi với Giáo sư James đề nghị cho dịch cuốn sách về Nùng Trí Cao mà ông đã xuất bản bằng tiếng Anh ra tiếng Việt, nếu có thể sẽ xuất bản để phục vụ nhân dân hiểu và tự hào về một nhân vật lịch sử tại Cao Bằng. Tôi nhận được ngay tin trả lời của Giáo sư, đồng ý cho phép một người nào đó dịch dưới dạng phô tô mười bản sao của cuốn Nùng Trí Cao sang tiếng Việt nếu bản dịch không phải là để bán. Qua gmail trao đổi, tôi hiểu được vấn đề bản quyền ở Mỹ được thực thi nghiêm túc. Trong năm 2012, lãnh đạo tỉnh đã đồng ý chúng tôi dịch sách Nùng Trí Cao ra tiếng Việt để những người có trách nhiệm nghiên cứu tham khảo, nếu thuận lợi sẽ xuất bản rộng rãi để mọi người cùng biết. 
    http://baocaobang.vn/Van-hoc-Nghe-thuat/Pho-Giao-su-nguoi-My-va-tac-pham-viet-ve-Nung-Tri-Cao/12972.bcb
    Văn nghệ thứ Bảy : "An Nam" chúng ta vốn được gọi là "Giao", tức "người Giao"

    Văn nghệ thứ Bảy : "An Nam" chúng ta vốn được gọi là "Giao", tức "người Giao"

    Blog của mình là Giao Blog. Một bạn trẻ nhắn tin hỏi tại sao lại đặt thế ? Mình trả lời: trong các ý nghĩa, thì chữ Giao có một nghĩa đặc biệt, mà nghĩa đó chính là chỉ tộc người Kinh ở đất An Nam đấy. Hay tự tôn dân tộc thì là: người Kinh chủ nhân của Đại Việt.

    Thật vậy, trong tư liệu cũ của Trung Quốc, thì người mình vốn được gọi là Giao Chỉ. Rồi từ lúc nào, được gọi rút gọn thành Giao. Tức là, không biết chữ Kinh (người Kinh, dân tộc Kinh, Kinh tộc, rồi thì cả Kinh tởm) từ đâu ra, nhưng chữ Giao thì lại rất chi là dễ hiểu.

    Ví dụ, sẽ có các từ như "Giao dân" (bọn người Giao, tức dân của nước An Nam), hay "Giao nhân" (người Giao, khỏi cần dịch). Rồi thì, có cả từ "Giao nghiệt" (bọn khốn An Nam). Vua của mình đôi khi được gọi là "Giao tù" (tức tù trưởng của bọn người Giao). Vân vân.

    Mà loằng ngoằng thế nào, đến một lúc, nhân danh với địa danh đã loạn xì ngầu cả. Ví dụ: Giao Chỉ sau này là chỉ bọn người ở Đàng Trong (vương quốc của các chúa Nguyễn). Người ở Đàng Ngoài thì lại không được gọi là Giao Chỉ nữa.

    Chuyện này rành rành. Tức là Giao Chỉ với Giao Châu nghe đâu như ở vùng Quảng Đông hay Quảng Tây ngày nay và liền kề. Ấy thế mà, sau này, Giao Chỉ hóa ra vùng đất Nam Bộ.  

    Biết thế, để hạn chế mò mẫm về địa danh. Tìm một hồi, người Kinh của mình bá chủ luôn cả Trung Nguyên, sinh ra cả Đại Hán, Đại Hàn, Đại Hòa. Tức như nhà thơ Trần Mạnh Hảo đã viết:

    "Viết và nói như các nhà “sử học” ba láp kia là vinh danh dân tộc Việt Nam hay hạ nhục dân tộc Việt Nam ? Quan niệm Việt Nam là cái rốn vũ trụ, là trung tâm của thế giới, là đất nước vĩ đại đã đẻ ra nền văn minh Trung Hoa, đẻ ra dân tộc Trung Hoa cách đây bốn vạn năm cũng có nghĩa là Việt Nam đã đẻ ra các dân tộc da đỏ Mỹ Châu ( da đỏ di cư từ vùng Xibiri vượt eo biển Berinh qua Alaska khoảng hơn ba vạn năm), đẻ ra dân tộc Nhật Bản, Triều Tiên và đẻ ra cả nước Nga và toàn bộ thế giới phương Tây…là một quan niệm điên khùng làm trò cười cho thế giới !".".
    Chém lợn ở Bắc Ninh làm sáng rõ hơn một quan điểm đã phát biểu từ 2011 và 2012

    Chém lợn ở Bắc Ninh làm sáng rõ hơn một quan điểm đã phát biểu từ 2011 và 2012

    Đọc tâm tư của bà con dân làng Ném Thượng (toàn văn ở dưới), thì thấy sáng rõ hơn về quan điểm mà mình đã đưa ra từ 2011 và 2012. Bản in chính thức bằng tiếng Việt thì được điều chỉnh bởi yêu cầu của tạp chí (cái tiêu đề bị đổi luôn sang một hướng hoàn toàn khác). Còn bản viết tiếng Nhật thì giữ nguyên được ý tưởng, cả tiêu đề (đã in song ngữ Nhật và Trung trong cuốn sách mới ra, ở đây).

    Ở dưới là tâm tư của bà con. Chép nguyên từ VnEx về.

    ---
    Thứ sáu, 30/1/2015 | 11:46 GMT+7

    Dân Ném Thượng muốn giữ tục chém lợn


    Nhiều người cho rằng, tục chém lợn là để giáo dục con cháu về truyền thống anh dũng, bất khuất, tinh thần đoàn kết chống giặc khi xưa của đội quân do Lý thành hoàng làng lãnh đạo. Tục nuôi lợn tế thánh còn khuyến khích người dân chăn nuôi để có những 'ông ỉn' tốt. 


    Ngồi bên đình làng Thượng (phường Khắc Niệm, TP Bắc Ninh), nơi hàng năm diễn ra lễ hội chém lợn, ông Trần Văn Hân (67 tuổi) mỉm cười nhớ lại nguồn gốc của lễ hội quê mà từ bé được cha mẹ, ông bà kể lại. Ông Hân tự hào bảo, lễ hội chém lợn ở làng Ném Thượng có truyền thống từ mấy trăm năm, gắn liền với truyền thuyết vị tướng nhà Lý tên Đoàn Thượng khi đánh trận đã trốn trên núi Nghè, chém lợn rừng nuôi quân rồi phá vòng vây thoát ra. Những đời vua Trần sau này vẫn tôn vinh, ghi nhận công lao của Đoàn Thượng khi bao lần phò vua Lý chống giặc ngoại xâm.
    Để tưởng nhớ người có công khai khẩn vùng đất này, nhân dân lập đền thờ Lý thành hoàng và hàng năm tổ chức lễ hội chém lợn, nhắc nhau về truyền thống xưa. Những năm kháng chiến chống Pháp, đình làng Thượng bị bom đạn tàn phá, lễ hội từ đó cũng mất đi.
    Đến năm 1999, ông Hân khi ấy là trưởng thôn, đã cùng nhân dân lập lại đền và khôi phục lễ hội truyền thống vào năm 2000. "Ngày dựng lại được lễ hội truyền thống đã mất của cha ông, dân làng tôi mừng lắm. Con cháu khắp nơi tụ hội về. Đến nay chúng tôi đã tổ chức được 14 mùa lễ hội chém lợn", ông Hân kể. 
    DSC-0399-4902-1422583917.jpg
    Ông Trần Văn Hân (67 tuổi) và nhiều cao niên, thanh niên làng Ném Thượng, phường Khắc Niệm, TP Bắc Ninh, có nguyện vọng được giữ tục lệ chém lợn truyền thống của quê hương. Ảnh: Quý Đoàn.
    Người đàn ông gần tuổi cổ lai hi cho biết, nhà nào được dân làng chọn cho chăm nuôi "cụ ỉn" đều tự hào lắm. Ngày lễ hội (mồng 5 và mồng 6 tháng Giêng âm lịch hàng năm), gia chủ mặc áo dài, trang phục đỏ, chuẩn bị xôi, cỗ làm lễ rước "cụ ỉn" ra đình. Làng Thượng những ngày lễ hội bừng sáng bởi cờ, lộng, trống rước. "Cụ ỉn" sau khi được rước quanh làng sẽ về giữa sân đình và được khai đao chém tế thánh. Dân làng, khách thập phương hàng nghìn người đứng kín quanh khu vực đình háo hức xem nghi lễ này.
    Ông Hân giọng trầm buồn khi kể chuyện người cháu của mình thắc mắc "sao 2 năm nay không chém lợn nữa". Ông bảo không hiểu vì lý do gì từ năm 2012, lãnh đạo tỉnh, Sở Văn hoá  Bắc Ninh không cho tổ chức tục lệ này ở sân đình. Thay vì chém "cụ ỉn", nay người làng Thượng chỉ khai đao trước sân đình, rồi lui vào hậu cung 5-7 người sẽ chọc tiết, mổ thịt lấy khoanh cổ "cụ ỉn" tế thánh.
    "Các cụ làng tôi bức xúc lắm khi bị yêu cầu thay đổi nét truyền thống của lễ hội. Mong muốn của chúng tôi là được giữ gìn phong tục của cha ông. Đây là dịp để con cháu khắp nơi tụ về, cùng nhau nhắc lại chuyện xưa, để giáo dục truyền thống anh dũng, bất khuất, tinh thần đoàn kết chống giặc của đội quân Lý thành hoàng. Tục nuôi lợn tế thánh còn khuyến khích người dân đua nhau chăn nuôi để mỗi năm có những 'ông ỉn' tốt", ông Hân nói.
    Từng nhiều năm là Phó ban tổ chức lễ hội chém lợn, chỉ huy khai đao, ôngNguyễn Đình Lợi (61 tuổi) cho biết, nghi thức này chỉ diễn ra trong vòng 10 phút. "Người xem rất đông, đứng vòng trong, vòng ngoài nên có những ông bạn của tôi 6-7 năm sang xem lễ hội mà chưa một lần chứng kiến được tục chém lợn này", ông Lợi nói.  
    Để tổ chức nghi lễ chém lợn tế thánh, dân làng đã chuẩn bị với tâm thế cẩn trọng, tôn kính từ một năm trước. Người chăm sóc "cụ ỉn" phải chọn lựa từ các gia đình có cuộc sống đầm ấm, uy tín và thuận hoà với dân làng. Hai "cụ ỉn" phải là giống trắng tuyền không tì vết, được nuôi, tắm sạch sẽ. Hai thanh đao sắc dài gần 2 m để chém lợn được bảo quản cẩn thận, trân trọng đặt trong đình, đến lễ hội mới đưa ra. 
    le-hoi-chem-lon-4991-1422583917.jpg
    Ông Nguyễn Đình Lợi (61 tuổi) có nhiều năm chỉ huy khai đao trong lễ hội chém lợn của làng Ném Thượng. Ảnh: Hoàng Hà.
    Theo ông Lợi, chém lợn là phong tục truyền thống gợi về cái đẹp, khí thế hào hùng của Lý thành hoàng xưa nên người dân làng Thượng ai cũng muốn giữ. Cá nhân ông thấy hình ảnh "máu chảy, đầu rơi" diễn ra vào đầu năm chưa hợp lý, nhất là khi tổ chức trước sự chứng kiến của nhiều người, cả trẻ nhỏ. Ông Lợi ủng hộ việc thay đổi chém lợn ở hậu cung, tuy nhiên, lễ hội nhất định phải giữ lại.
    "Đề xuất của Tổ chức động vật châu Á về chấm dứt lễ hội chém lợn, tôi không đồng ý. Chúng ta thay đổi những gì chưa phù hợp với xã hội hiện đại nhưng vẫn phải giữ được nét truyền thống, bản sắc của dân tộc, vùng miền", ông Lợi nói. 
    Bà Nguyễn Thị Định (84 tuổi), bà Trần Thị Lự (76 tuổi), thủ đao Nguyễn Tiến Xuê (55 tuổi)... mong muốn giữ phong tục tập quán quê hương. "Giữ được thì lễ hội vui hơn. 2 năm nay không chém lợn ở sân đình nữa, người dân, du khách đến tham gia lễ hội giảm hẳn", bà Định nói. Những người này kịch liệt phản đối đề xuất chấm dứt lễ hội truyền thống của quê mình.
    Trước ý kiến của Tổ chức Động vật châu Á về việc lễ hội chém lợn ảnh hưởng không tốt đến người trẻ, Nguyễn Văn Cường (24 tuổi) cho biết, bạn bè mình đã nhiều lần được xem tục lệ đó nhưng không "có vấn đề gì". Cường cho rằng, so với một số lễ hội khác như chọi trâu (Hải Phòng), đâm trâu (Tây Nguyên) và đặc biệt những gì mình và bạn bè có thể tìm thấy trên Internet, hình ảnh chém lợn trong lễ hội của làng "không thấm tháp gì".
    Qua lễ hội này, Cường và các thanh niên trong làng được người lớn giáo dục về truyền thống tốt đẹp của quê hương. "Em nhìn lễ hội theo hướng là nét đẹp truyền thống, khuyến khích chăn nuôi, khơi gợi niềm tự hào, tinh thần đoàn kết, quật cường của dân tộc. Em nghĩ nên giữ phong tục truyền thống này, vẫn cho tổ chức ở sân đình để mọi người được chứng kiến. Nếu các cụ cứ âm thầm tiến hành bên trong hậu cung, lớp trẻ sau em sẽ không hiểu được tục lệ của làng và có lẽ sau thời gian sẽ bị mai một", Cường nói. 
    Trao đổi với VnExpress, Giám đốc Sở Văn hoá Thể thao và Du lịch tỉnh Bắc Ninh, ông Nguyễn Văn Phong cho biết, sau khi nhận được thư đề xuất của tổ chức Động vật châu Á vào năm 2012, trước đó là một tổ chức của Bỉ, Sở Văn hoá Thể thao và Du lịch tỉnh Bắc Ninh đã có công văn phúc đáp vào tháng 10/2013.
    Theo đó, sau khi xem xét và nhận thấy, đối với phần lớn người dân, đặc biệt là những người không thuộc phường Khắc Niệm, tục chém lợn là hành vi phản cảm, không phù hợp với nhận thức tiến bộ chung của xã hội.
    Từ năm 2013, UBND tỉnh Bắc Ninh đã có văn bản đề nghị Ủy ban Mặt trận tổ quốc tỉnh phối hợp với các đoàn thể, chính quyền địa phương tuyên truyền, vận động nhân dân thay đổi nhận thức, hành vi "chém lợn". Qua tuyên truyền, vận động bước đầu, nhân dân thôn Ném Thượng, phường Khắc Niệm đã thay đổi việc tổ chức tục lệ ở giữa sân đình, trước sự chứng kiến của hàng nghìn người dân và du khách thập phương bằng việc sắp xếp một khu vực dành riêng để làm cỗ ngọc tế thánh. Ngoài những người đã được phân công nhiệm vụ giết mổ lợn và làm cỗ, tất cả người dân và du khách đều không được vào khu vực này.
    Quỳnh Trang
    http://vnexpress.net/tin-tuc/thoi-su/dan-nem-thuong-muon-giu-tuc-chem-lon-3140995.html


    ---



    Bổ sung 9 (5/2/2015): Kiến nghị đổi "chém lợn" thành "rước lợn".

    05/02/2015 17:16 GMT+7

    TTO - Sở Văn hóa -Thể thao & Du lịch tỉnh Bắc Ninh vừa kiến nghị đổi tên lễ hội “Chém lợn” ở làng Ném Thượng thành lễ hội “Rước lợn”.

    Một số hình ảnh tại lễ hội chém lợn làng Ném Thượng, huyện Tiên Du, Bắc Ninh - Ảnh: Animals Asia cung cấp
    Sau những ồn ào của dư luận thời gian vừa qua về lễ hội chém lợn ở làng Ném Thượng, xã Khắc Niệm, huyện Tiên Du, tỉnh Bắc Ninh, mới đây, ngày 30-1-2015, Sở Văn hóa - Thể thao & Du lịch tỉnh Bắc Ninh đã có văn bản gửi UBND tỉnh Bắc Ninh kiến nghị đổi tên lễ hội “Chém lợn” ở làng Ném Thượng thành lễ hội “Rước lợn”.
    Theo đó, văn bản này đề nghị: Lấy ý kiến cộng đồng dân cư về việc đổi tên lễ hội “Chém lợn” thành lễ hội “Rước lợn” từ mùa lễ hội năm 2015. Đồng thời thực hiện tốt việc tế, rước, lễ theo nghi thức truyền thống. Sau phần tế, rước thì làm cỗ ngọc tế thánh (không thực hiện nghi lễ chém lợn). Không để tình trạng người dân sử dụng tiền nhúng vào máu lợn.
    Ngoài ra, điều chỉnh tục “Chém lợn” tại giữa sân đình vào một khu vực dành riêng để làm cỗ ngọc tế thánh, và hạn chế cơ bản được tình trạng người dân dùng tiền nhúng vào máu lợn.
    Trong cuộc gặp gỡ báo chí sáng ngày 5-2, lãnh đạo UBND tỉnh Bắc Ninh còn cho biết thêm, trong lễ hội chém lợn ở làng Ném Thượng năm 2015, UBND tỉnh sẽ yêu cầu Sở VH-TT&DL tỉnh Bắc Ninh phải cử người giám sát lễ hội chém lợn, để lễ hội không diễn ra ở giữa sân đình, trước sự chứng kiến của nhiều người mà chỉ diễn ra trong khu vực phía sau sân đình, có ít người được chứng kiến.
    Trao đổi thêm với chúng tôi, ông Nguyễn Văn Ảnh, Phó giám đốc Sở VH-TT&DL tỉnh Bắc Ninh, phụ trách về lễ hội cho biết, trước đây, UBND tỉnh Bắc Ninh đã có công văn về việc điều chỉnh lễ hội chém lợn ở làng Ném Thượng cho phù hợp với xu hướng hiện đại. Nhưng vì mới đây, Tổ chức động vật châu Á (Animals Asia) lại có thông cáo báo chí kêu gọi lấy chữ ký cộng đồng phản đối lễ hội chém lợn này nên Sở VH-TT&DL tỉnh Bắc Ninh lại tiếp tục có công văn gửi UBND tỉnh đề nghị điều chỉnh lễ hội này cho phù hợp với hiện tại.
    Ông Ảnh phân tích, sở dĩ có lễ hội chém lợn ở làng Ném Thượng là do người dân địa phương quan niệm tia máu phun ra từ việc chém lợn mang hình ảnh của tia chớp, tượng trưng cho sự no ấm, sung túc trong năm mới. Đồng thời, lễ hội cũng là sự tôn vinh người có công chống giặc ngoại xâm là tướng quân Đoàn Thượng.
    Tuy nhiên, Giáo sư Ngô Đức Thịnh, nguyên Viện trưởng Viện nghiên cứu văn hóa dân gian Việt Nam cho rằng, cách tốt nhất hiện nay là không nên dùng biện pháp hành chính để can thiệp vào những lễ hội văn hóa, tín ngưỡng, tâm linh của đồng bào các dân tộc trên mọi miền đất nước.
    “Mọi hoạt động văn hóa, tín ngưỡng trong các lễ hội dân gian truyền thống của người Việt đều có nguồn gốc và lý do. Chỉ có điều khác biệt là trước kia, những hoạt động như chém lợn trong lễ hội được diễn ra trong phạm vi cộng đồng của người dân ở địa phương đó thôi...
    Tôi đề nghị là nếu những hoạt động như chém lợn ở Bắc Ninh mà chưa bỏ được thì các cơ quan chức năng nên để người dân địa phương tổ chức nghi lễ đó trong phạm vi hẹp của cộng đồng địa phương đó thôi, không cho người ngoài vào để xem.
    Đến một lúc nào đó, khi cộng đồng địa phương tự thấy những hình thức sinh hoạt lễ hội đó không phù hợp nữa thì họ sẽ tự chấm dứt” – GS. Ngô Đức Thịnh nêu quan điểm.
    Trước đó, ngày 27-1, Animals Asia đã phát đi thông điệp kêu gọi lấy chữ ký của cộng đồng để các cơ quan chức năng Việt Nam sớm ban hành luật chấm dứt lễ hội chém lợn tại Bắc Ninh. Animals Asia đưa ra quan điểm rằng: “Việc chém những con heo còn đang sống khỏe mạnh là một lối đối xử tàn ác đối với động vật, làm trơ lì cảm xúc của người xem khi chứng kiến cách thức động vật bị đối xử dã man, đặc biệt là đối với trẻ em, đối tượng có tâm lý chưa hoàn thiện ổn định và dễ bị ảnh hưởng. Nhiều nghiên cứu đã cho thấy những người chứng kiến và thực hiện nhiều hành động tàn ác với động vật cũng có xu hướng đối xử tàn ác và thô bạo đối với người khác trong cùng cộng đồng”.
    Tổ chức này cũng đưa ra lời khuyến cáo: “Những lễ hội sử dụng động vật như những công cụ, thay vì tôn trọng chúng như những sinh mệnh sống biết cảm nhận sự đau đớn và có khả năng nhận biết sự chịu đựng này, đang làm phai mờ đi truyền thống tốt đẹp của người Việt Nam”.
    VŨ VIẾT TUÂN



    Bổ sung 8 (3/2/2015): Ông em Nguyễn Công Thảo cũng tham gia bình loạn.

    03/02/2015 02:00 GMT+7

    Lễ chém lợn, ăn thịt chó và ‘ngáo ộp’ truyền thống

    Liệu có khôn khéo không nếu cứ khư khư bao biện đây là tục lệ, truyền thống mà bỏ qua ý kiến từ bên ngoài?
    Tổ chức Động vật châu Á (Animals Asia) mới đây bày tỏ quan điểm cho rằng nên bỏ lễ hội chém lợn ở Bắc Ninh cũng như một số nghi lễ có lối đối xử tàn bạo đối với động vật, nhất là khi có sự chứng kiến của nhiều người, trong đó có cả trẻ em. Ý kiến này nhận được nhiều quan điểm khác nhau từ công luận, người ủng hộ có, người phản đối có.
    Bài viết này là quan điểm cá nhân của một người làm công tác nghiên cứu trong lĩnh vực văn hóa, phát triển. Mục đích của nó là góp thêm cách nhìn, nhận định về đâu đó những thực hành văn hóa cũ, có thể không còn phù hợp trong bối cảnh hiện nay.
    Truyền thống là gì?
    Để đưa ra cách hiểu thấu đáo, tường tận thế nào là văn hóa truyền thống là việc làm đòi hỏi nhiều thời gian và công sức mà khuôn khổ một bài báo không làm nổi. Tuy nhiên, cách hiểu mang tính ngầm định chung nhất là khi nói đến truyền thống hay văn hóa truyền thống, người ta nói đến những thực hành, tập quán mang đủ các giá trị “chân, thiện, mĩ”, mang tính phổ quát, đại diện chung cho một cộng đồng cụ thể.
    Nói một cách dân dã thì đó là những thực hành mang tính nhân văn, có giá trị giáo dục, hướng người ta đến cái đẹp, cái thiện. Những giá trị này còn nguyên vẹn trong hiện tại và được cộng đồng chấp nhận. Khái niệm cộng đồng ở đây cần được hiểu theo nghĩa rộng, thường là tộc người, dân tộc hay chí ít cũng là một vùng địa lí.  Có thể lấy ví dụ như khi ra nói về truyền thống hiếu học, chống ngoại xâm của người Việt Nam.
    Đối với những thực hành văn hóa từng phổ biến một thời, giờ cơ bản không còn nữa, khái niệm “tục, phong tục, tập quán” thường được sử dụng hơn. Việc không phổ biến nữa xuất phát từ nhiều nguyên nhân, bị chi phối bởi các điều kiện tự nhiên, kinh tế, xã hội khác nhau. Có thể kể ra nhiều ví dụ về dạng này: tục ăn trầu, tục đa thê hay tập quán du canh du cư…
    Trong khá nhiều trường hợp, tục, lệ, hay phong tục có thể phổ biến trong một cộng đồng nhỏ hơn như làng bản, dòng họ, nhóm xã hội, nghề nghiệp. Chính vì thế, khi đề cập đến thực hành văn hóa phổ biến của làng nào đó, người ta thường sử dụng những khái niệm này thay vì truyền thống. Dĩ nhiên, sự phân biệt này chỉ có tính tương đối, trong một số trường hợp, truyền thống và phong tục, tục lệ có thể được dùng với ý nghĩa tương đồng.
    Lễ hội chém lợn, ăn thịt chó, truyền thống, tập tục, TếtLễ hội chém lợn, ăn thịt chó, truyền thống, tập tục, Tết
    Cảnh tượng trong một lễ hội chém lợn. Ảnh: Hoàng Hà/ Ngoisao.net
    Tục lệ có luôn luôn đúng?
    Xã  hội loài người luôn vận động với nhiều sắc màu khác nhau. Mỗi giai đoạn phát triển gắn với những thực hành, giá trị, chuẩn mực cụ thể. Có những tục lệ đã và đang còn nguyên giá trị, được cộng đồng lưu giữ, nhưng cũng không ít đã mai một, thậm chí biến mất bởi không còn phù hợp nữa. Ví dụ điển hình nhất là tục đốt pháo mỗi dịp hiếu, hỉ hay mừng năm mới vốn từng phổ biến nhưng đã chấm dứt gần 2 thập kỉ nay.
    Đưa ra đánh giá một tục lệ cụ thể nào đó dĩ nhiên là một việc không dễ, cần cái nhìn từ nhiều chiều kích. Rõ ràng quan điểm của chủ thể hay người thực hành tục lệ đó là vô cùng quan trọng, không thể bỏ qua, bởi họ là người hiểu hơn ai hết ý nghĩa cũng như chịu tác động trực tiếp của tục lệ đó.
    Tuy nhiên, trong một thế giới phẳng ngày nay, những chủ thế văn hóa đó cũng cần phải thận trọng xem xét, đánh giá lại một cách khách quan tục lệ của mình, lắng nghe ý kiến từ bên ngoài, xem xét tính chất lan tỏa từ việc thực hành tục lệ ấy đến  các cộng đồng xung quanh, nhất là khi họ cũng tham dự vào những thực hành ấy chí ít với tư cách người quan sát. Liệu có khôn khéo không nếu cứ khư khư bao biện đây là tục lệ, truyền thống mà bỏ qua ý kiến từ bên ngoài? Câu chuyện ồn ào về tục ăn thịt chó ở xứ ta thời gian vừa qua là một ví dụ.
    Đừng nhân danh truyền thống
    Suốt nhiều thập kỉ, vì các lí do khác nhau, khá nhiều sinh hoạt văn hóa, lễ hội dân gian không có điều kiện tổ chức nay “nở rộ” khắp nơi. Tuy nhiên, việc phục dựng các thực hành văn hóa cần cẩn trọng và có những thay đổi nếu cần thiết, bởi lẽ truyền thống không phải được tạo ra sau một đêm và bất biến. Trái lại, nó được hình thành, hun đúc, đổi mới trong suốt chiều dài lịch sử. Chính vì thế, truyền thống cần phải được coi là “tài sản” chung của cả cộng đồng, phải liên tục được tiếp biến, làm mới cho phù hợp với điều kiện kinh tế, xã hội của thời đại.
    Việc khư khư duy trì máy móc các tục lệ cũ sẽ đem lại hệ quả tiêu cực nhiều hơn là tích cực. Có thể nhìn thấy điều này qua tục lệ của nhiều tộc người ở nước ta: tục kết hôn sớm hay tục “nối dây” ở nhiều dân tộc thiểu số; tục đốt pháo hay “ngăn sông, cấm chợ” trong kết hôn, tục thách cưới… ở nhiều làng Việt. Chính vì lẽ đó, nhiều tục lệ không phù hợp đã được bãi bỏ hoặc cách điệu như tục săn đầu người, hút thuốc phiện, đa thê ở người Việt cũng như nhiều dân tộc thiểu số khác?
    Giống như nhiều người, tôi không ủng hộ và không muốn chứng kiến cảnh chém đầu lợn, đâm trâu… trong bất kì lễ hội nào. Thiết nghĩ, nếu luận giải rằng đó là cách truyền tải thông điệp giáo dục thế hệ sau về tinh thần thượng võ hay bất cứ lí do nào khác thì thiếu gì cách? Ý nghĩa của thông điệp này có mất đi không nếu ta biến các thực hành này ở dạng mô phỏng, tượng trưng hoặc đơn giản hơn là thay thế những con vật thật bằng hình nộm với chất liệu phù hợp?
    Tôi còn nhớ trước đây, trước mỗi lần thịt vật nuôi trong nhà những dịp lễ tết, bố mẹ tôi thường lẩm nhẩm mấy câu với đại ý “thôi thì kiếp này mày là…; tao hóa kiếp cho mày để kiếp sau lên làm người”…
    Rồi gần đây, trong một chương trình truyền hình giới thiệu về kĩ năng sinh tồn trên kênh Discovery, tôi cũng chứng kiến cảnh người ta âu yếm, vuốt ve, bày tỏ lòng biết ơn con vật trước khi kết liễu chúng làm thức ăn. Những người làm chương trình đã vô cùng khôn khéo khi không quay và đưa cảnh này lên truyền hình. Người xem vẫn hiểu, nào cần máu me hay tiếng kêu thảm thiết, ánh mắt bi thương của con vật tội nghiệp.
    Đã đến lúc chúng ta nên dừng việc “nhân danh truyền thống” mà bảo thủ trước nhu cầu đổi mới. Sẽ khó lòng “hội nhập” để “hóa Rồng” nếu truyền thống vẫn được khư khư đem ra như con ngáo ộp để biện giải cho cách nhìn thiển cận.





    Bổ sung 7 (3/2/2015): Đúng là không hiểu thì đừng có bàn.


    Lễ hội chém lợn: "Không hiểu thì đừng đến xem"

    Công Thọ (thực hiện) (Dân Việt) 00:00 - 02 tháng 2, 2015


    “Nếu người nào muốn tham gia Lễ hội chém lợn phải hiểu văn hóa riêng đó, nếu không hiểu thì đừng có bàn”, Giáo sư Trần Ngọc Thêm bày tỏ.
    Ngày 27.1, Tổ chức Động vật Châu Á đề nghị chấm dứt Lễ hội chém lợn ở thôn Ném Thượng, xã Khắc Niệm (Tiên Du, Bắc Ninh). Tổ chức này bày tỏ lo ngại nghi thức “chém lợn” tác động tiêu cực đối với xã hội. Trong đó, ảnh hưởng xấu tới tâm lý của người chứng kiến, tác động xấu tới ngành du lịch cũng như hình ảnh của Việt Nam.



    Lễ hội Chém lợn tại Bắc Ninh. Ảnh: Tổ chức Động vật Châu Á

    Trước đề nghị trên, phóng viên có cuộc trao đổi với Giáo sư Trần Ngọc Thêm, Giám đốc Trung tâm Văn hóa học lý luận và ứng dụng, Trường Đại học Khoa học xã hội & nhân văn (Đại học Quốc gia TP.HCM) - tác giả của cuốn sách nổi tiếng “Cơ sở văn hóa Việt Nam”.


    Thưa Giáo sư, thời gian qua có nhiều ý kiến cho rằng, Lễ hội chém lợn với nghi lễ “chém đứt đôi con lợn” là lễ hội dã man, tàn bạo, cần phải loại bỏ. Ý kiến của ông thế nào?


    - Dưới góc độ người nghiên cứu văn hóa, tôi không đồng ý với yêu cầu cấm Lễ hội chém lợn, nhất là khi yêu cầu này dựa trên lý lẽ rằng đây là cách đối xử dã man với động vật. 


    Khái niệm “dã man” vốn là sản phẩm của phương Tây từ thời thực dân. Họ từng biện bạch khi đi xâm lược các dân tộc Châu Á và Châu Phi rằng đó là họ đi “khai hóa văn minh” cho các dân tộc còn sống trong cảnh man di mọi rợ.


    Khái niệm “văn minh” vốn hoàn toàn đúng khi được dùng để chỉ sự phát triển cao về khoa học công nghệ. Nhưng từ chỗ phương Tây là nơi có nền khoa học công nghệ phát triển để suy ra rằng văn hóa của họ cũng cao luôn, rằng mọi cái gì khác biệt với Châu Âu đều là dã man, lạc hậu lại là một sự nhầm lẫn lớn ở lĩnh vực văn hóa.


    Ông nhìn nhận Lễ hội chém lợn như thế nào?


    - Lễ hội là một hiện tượng mang tính văn hóa đậm đặc. Mà văn hóa thì luôn là sản phẩm của một cộng đồng chủ thể, trong một không gian và một thời gian rất cụ thể. 


    Nếu chịu khó đặt mình vào vị trí của người làng Ném Thượng thì có thể chúng ta sẽ hiểu được rằng lễ hội này có truyền thống từ rất lâu đời. Nó được tổ chức để tưởng nhớ công lao của một vị tướng cuối đời Lý, khi đến vùng núi này đã chém lợn rừng nuôi quân đánh giặc. 


    Con lợn trong lễ chém lợn rất được coi trọng và mang tính linh thiêng. Người dân gọi một cách tôn kính là "Ông ỉn", vào ngày lễ được nhốt trong cũi hồng rước với cờ trống, lọng, kèn, đưa đi khắp làng. Đi đến đâu, người dân trong làng bày mâm cúng, góp tiền công đức đến đấy.


    Người nuôi lợn được lựa chọn kỹ càng từ những người có gia đình hạnh phúc, con cháu đề huề, nuôi lợn mát tay. Người chém lợn để tế Thánh cũng được chọn từ những người khỏe mạnh, con cháu đề huề, đúng tuổi 50. 


    Ông lợn trong lễ hội làng Ném Thượng phải được chém một nhát đứt làm đôi trong sự hò reo của người tham gia. Thịt lợn được xem là thiêng liêng, máu lợn được xem là đem lại may mắn, sung túc, khả năng sinh sản, sức sống tràn trề, mùa màng bội thu... 


    Vì vậy sau mỗi khi chém lợn, người dân tranh nhau sờ vào hoặc nhúng đồ của mình vào tiết lợn để cầu may. Thịt lợn sau khi tế Thánh được chia đều cho mọi người trong làng, để cả làng được phát tài, phát lộc. 


    Như ông nói, lễ hội này có truyền thống từ lâu đời, vậy tại sao chỉ mới vài năm gần đây dư luận có nhiều ý kiến trái chiều về “nghi lễ chém lợn”?


    - Lễ hội là hiện tượng văn hóa làng. Lâu nay lễ hội chỉ diễn ra trong phạm vi nội bộ của làng. Trong phạm vi ấy chẳng hề có vấn đề gì về đạo đức, giáo dục con em, vì thông qua đó họ chỉ nhìn thấy những điều tốt đẹp. 


    Gần đây do các thông tin về lễ hội bị đưa lên mạng, lên các phương tiện thông tin. Qua lời bình của những người ngoài cuộc, thiếu hiểu biết về văn hóa nên đã khiến cho vấn đề bị bóp méo.


    Trước ý kiến lo ngại rằng, nghi lễ chém lợn với hình ảnh con lợn bị chém ra làm đôi trước sự chứng kiến của nhiều người, trong đó có cả trẻ em sẽ tác động không tốt đến tâm lý trẻ, ông thấy sao?


    - Từ ngàn đời nay, người dân khắp nơi vẫn mổ lợn, làng Ném Thượng vẫn chém lợn, trẻ em khắp nơi vẫn cứ xem và không có chuyện vì thế mà đứa trẻ trở nên hung ác. 


    Bây giờ thử thống kê xem trong số những người trộm cướp trên cả nước có bao nhiêu người gốc ở làng Ném Thượng? So sánh với các làng xung quanh xem, làng Ném Thượng có tàn ác hơn không? Tôi cho rằng, chuyện này tuyệt đối không có. 


    Thậm chí tôi tin rằng, ngược lại, những nơi mà dân làng giữ gìn được văn hóa truyền thống như làng Ném Thượng, con em trong làng sẽ được giáo dục tốt hơn.



    Giáo sư Trần Ngọc Thêm, Giám đốc Trung tâm Văn hóa học lý luận và ứng dụng, Trường Đại học Khoa học xã hội & nhân văn (Đại học Quốc gia TP.HCM).

    Vậy ông thấy thế nào về việc duy trì lễ hội truyền thống này vào năm 2015 và cách xử lý của UBND tỉnh Bắc Ninh là vận động để người dân Ném Thượng chỉ thực hiện “thịt lợn” thay vì “chém lợn”. Nghi lễ được thực hiện phía “sau đình” và chỉ cho ít người xem, thay vì thực hiện giữa sân đình như trước?


    - Trước hết tôi cho rằng, người ngoài làng như chúng ta không có quyền bàn về việc cho phép hay không cho phép dân làng thực hiện những công việc nội bộ của riêng mình mà không vi phạm pháp luật, không ảnh hưởng gì đến những làng xung quanh. 


    Việc người dân thực hiện nghi lễ “chém lợn” hay “thịt lợn” thế nào là truyền thống của họ, không ai có thể bắt họ thay đổi truyền thống. Đó là lễ hội riêng, chuyện nội bộ của người dân làng Ném Thượng. 


    Tuy nhiên, nếu việc riêng này lại được chụp ảnh, quay phim đưa lên báo chí thì đúng là có thể có ảnh hưởng đến người khác thật. Nhưng đây đâu phải lỗi của dân làng Ném Thượng? Họ đâu có mời khách đến xem, đâu có bán vé thu tiền người xem? Còn nếu người nào muốn tham dự thì phải tôn trọng phong tục tập quán địa phương, muốn đưa tin và bình luận thì phải hiểu văn hóa riêng đó, nếu không hiểu thì đừng có bàn. 


    Tôi cho rằng, với thời gian trôi đi, quan niệm về văn hóa và tâm linh của người làng Ném Thượng có thể sẽ khác đi; làng Ném Thượng có thể rồi cũng sẽ bị đô thị hóa - khi đó Lễ hội chém lợn sẽ tự mất đi hoặc có thể sẽ diễn ra theo cách khác. Nhưng đó chỉ có thể là một quá trình tự nhiên do chủ thể văn hóa quyết định, người ngoài không thể ép họ thay đổi dù nhân danh bất cứ thứ gì. 


    Từ Lễ hội chém lợn có thể thấy, “người ngoài làng” cũng như khách du lịch, đặc biệt là khách nước ngoài thì đó là lễ hội dã man, gây tâm lý sợ hãi. Nhưng người “dân trong làng” nghĩ đó là làm việc tâm linh, lấy may mắn. Vậy, làm sao để hài hòa giữa các quan điểm trên?


    - Văn hóa là cái đặc thù, nó phụ thuộc vào tập tục, truyền thống xã hội rất khác nhau của mỗi dân tộc. Văn hóa luôn là tốt, là giá trị đối với chính chủ nhân của nó, nhưng có thể sẽ là không thể chấp nhận được với các cộng đồng dân cư khác. 
    Khi một dân tộc này tự cho mình là văn minh và chê văn hóa của dân tộc kia lạc hậu, dã man, nhiều khi họ quên rằng chính họ cũng có những phong tục tập quán hoàn toàn tương tự.


    Ví dụ, nhiều người phương Tây chê bai một số dân tộc Đông Á ăn thịt chó như ăn thịt người bạn của mình. Trong khi đó, người phương Tây gốc du mục, con ngựa cũng từng được xem là bạn, và món thịt ngựa vẫn được họ ăn một cách ngon lành. 


    Trong Lễ hội chém lợn - người dân chém một loài gia súc nuôi lấy thịt và cố gắng chỉ chém một nhát để “Ông” được “hóa” (hóa kiếp) ngay. Trong khi đó, trong trò chơi đấu bò của Tây Ban Nha, con bò bị lừa bằng tấm vải, bị đâm rất nhiều nhát để mua vui trước khi ngã gục. Trong trò chơi đấm bốc và nhiều trò thể thao mạnh khác của phương Tây - con người đấm vỡ mặt mũi đồng loại, làm cho máu chảy ròng ròng... Trong khi người phương Tây xem những cảnh này một cách hoàn toàn thích thú, thì với nhiều người phương Đông, đó mới thực sự là cảnh dã man, gây sốc.


    Do vậy, không thể có mẫu văn hóa nào chung cho tất cả các dân tộc, các vùng miền. Cũng  không thể nói văn hóa của dân tộc này, vùng miền này là đúng; dân tộc kia, vùng miền kia là sai. Chỉ khi ta thấu hiểu nó, chính ta cũng có thể sẽ bị nó chinh phục. 


    Việc nhiều người miền Bắc nay rất thích món sầu riêng có mùi cực nặng của Nam Bộ, nhiều người am hiểu văn hóa Trung Hoa thích món đậu phụ thối của người Hoa, nhiều người phương Đông thích món pho-mát có mùi thum thủm của phương Tây là minh chứng cho việc đó. Văn hóa đòi hỏi sự khoan dung và thấu hiểu, chứ không phải sự đàn áp trên thế đông, thế mạnh, bằng cách nhìn lấy bản thân mình làm trung tâm.


    Xin trân trọng cảm ơn ông!

    http://danviet.vn/xa-hoi/le-hoi-chem-lon-khong-hieu-thi-dung-den-xem-540144.html




    Bổ sung 6 (1/2/2015): Các ông đao thủ của làng tâm sự.


    "Ông thủ đao" đầu tiên trong lễ chém lợn ở Bắc Ninh lên tiếng

    Hải Sơn | 01/02/2015 13:08

    Lễ hội chém lợn ở phố Thượng (Bắc Ninh)

    Ông Nguyễn Đăng Chương (SN 1960) chính là một trong hai người đầu tiên được chọn làm “ông thủ đao” tại lễ hội chém lợn ở Bắc Ninh.

    Sau khi Tổ chức Động vật Châu Á tiếp tục kêu gọi xoá bỏ nghi thức chém lợn ở làng Ném Thượng (nay là phố Thượng, phường Khắc Niệm, T.p Bắc Ninh) vì cho rằng đây là việc làm man rợ, bạo lực, một lần nữa khiến dư luận có nhiều ý kiến trái ngược.
    Theo người dân phố Thượng, nghi thức chém lợn tế thánh giữa sân đình là để tưởng nhớ đến hành động của vị tướng Lý Đoàn Thượng (thời nhà Lý), khi đánh trận chạy đến vùng này đã chém lợn rừng nuôi quân.
    Vì thế, các ý kiến cho rằng cần xóa bỏ nghi thức chém lợn giữa sân đình gây phản cảm tại lễ hội này khiến đa phần người dân không ủng hộ.
    Người dân phố Thượng bày tỏ: “Nếu xóa bỏ nghi thức chém lợn giữa sân đình thì sẽ không còn điểm thú vị, đặc trưng bản sắc mà chỉ tại lễ hội chém lợn phố Thượng mới có…”.
    Nghi thức chém lợn giữa sân đình (khoành tròn) tại lễ hội chém lợn phố Thượng từ 2013 đến nay không còn nữa
    Nghi thức chém lợn giữa sân đình (khoành tròn) tại lễ hội chém lợn phố Thượng từ 2013 đến nay không còn nữa.
    >>> Clip: Lý giải của ông Nguyễn Đình Lợi – Bí thư Chị bộ, kiêm Chi hội trưởng Hội người cao tuổi phố Thượng: 
    Để làm rõ hơn về nghi thức chém lợn giữa sân đình, chúng tôi đã tìm đến người đầu tiên được tiến cử chọn làm “thủ đao” tại lễ hội này.
    Người dân không còn thấy hào hứng nữa
    Ông Nguyễn Đăng Chương (SN 1960) – một trong hai người đầu tiên được chọn làm “ông thủ đao” (năm 1999 và năm 2000) cho biết, lễ hội chém lợn dựa trên tích xưa để lại.
    Nghi thức chém lợn giữa sân đình được coi là “màn trình diễn” ấn tượng độc đáo nhất tại lễ hội chém lợn Ném Thượng (phố Thượng ngày nay).
    Ông Nguyễn Đăng Chương - người đầu tiên được chọn làm ông thủ đao chia sẻ với PV
    Ông Nguyễn Đăng Chương - người đầu tiên được chọn làm "ông thủ đao" chia sẻ với PV.
    Hai năm nay vì có những quan điểm khác nhau về việc chém lợn giữa sân đình gây phản cảm nên chúng tôi chỉ còn làm theo hình thức, không chém nữa.
    Người dân chúng tôi vẫn muốn giữ được truyền thống và cái tích mà các cụ để lại. Từ khi bỏ nghi thức chém lợn đi, người dân không còn thấy hào hứng như những năm trước nữa” – ông Chương cho hay.
    Cũng theo ông Chương, sau khi lễ hội được khôi phục, người dân trong làng rất phấn khởi, mong chờ đến hội. Nhưng từ khi nghi thức chém lợn được chuyển vào phía hậu cung, những "ông chủ đao" có vẻ như đã "thất nghiệp".
    "Tính từ khi tôi là người đầu tiên được chọn là "thủ đao" đến nay (năm 2012), có trên 20 người được chọn vào vị trí này. Sau đó, anh em còn tổ chức thành nhóm hội "ông thủ đao" vẫn sinh hoạt với nhau thường xuyên.
    Nhưng về sau anh em trong nhóm, người bệnh tật mất đi chỉ còn 20 người. Nhất là khi không cho chém giữa sân đình nữa nên anh em chản nản không sinh hoạt nhóm hội gì nữa" - ông Chương tâm sự.
    “Ông thủ đao” đầu tiên cũng cho rằng, ông không có cảm giác “run sợ” trước những lần “khai đao” tại lễ hội.
    “… Con lợn sinh ra để cho mình thịt, nó là bình thường. Chỉ có cái ở lễ hội rất đông, mình sợ dao dài, người dân hiếu kỳ xô đẩy, nhao vào lấy tiền quyệt máu lợn lấy may đầu năm mà nhỡ va chạm thôi…” – ông Chương nói.
    >>> Xem thêm clip ông Nguyễn Đăng Chương nói về việc chém lớn:

    "Chúng tôi thấy hơi tiếc"
    Còn “ông thủ đao” vào năm 2007 Nguyễn Hữu Lực (SN 1961) cho hay: “Lễ hội truyền thống này là của dân, không của riêng ai cả. Mọi người thấy thế nọ thế kia nhưng tôi thấy nó bình thường.
    Nếu bỏ đi phần hấp dẫn nhất của lễ hội thì chúng tôi thấy hơi tiếc. Vì những giá trị truyền thống của lễ hội đã không còn nguyên bản nữa”.
    >>> Xem thêm clip “ông thủ đao” Nguyễn Hữu Lực tâm sự về lần chém lợn:

    Ngày 30/1, trao đổi với PV, ông Nguyễn Văn Chương – Phó Chủ tịch UBND phường Khắc Niệm bác bỏ thông tin cho rằng, năm 2014, tại lễ hội chém lợn phố Thượng vẫn diễn ra nghi thức chém lợn giữa sân đình.
    Ông Chương cũng xác nhận, trong hai năm 2013 - 2014, lễ hội chém lợn phố Thượng không thực hiện nghi thức chém lợn giữa sân đình nữa mà chuyển vào hậu cung cắt tiết làm thịt như mổ lợn bình thường.
    Từ năm 2013, nghi thức chém lợn giữa sân đình được chuyển về phía hậu cung (mũi tên)
    Từ năm 2013, nghi thức chém lợn giữa sân đình được chuyển về phía hậu cung (mũi tên).
    >>> Xem clip lý giải của ông Nguyễn Văn Chương - Phó Chủ tịch UBND phường Khắc Niệm về việc dừng chém lợn giữa sân đình:

    Lễ hội chém lợn phố Thượng được tổ chức vào ngày 6 tháng Giêng hàng năm để tưởng nhớ đến thành hoàng làng.
    Theo tín ngưỡng dân gian của vùng quê này, máu lợn trong lễ tế thánh tượng trưng cho sự sung túc, khả năng sinh sản, sức sống tràn trề, mùa màng bội thu.
    Nên sau khi 2 “ông ỉn” bị chém phanh ra làm đôi và được kéo lê từng đoạn vòng quanh sân đình thì dân làng tranh nhau mang tờ tiền quệt vào máu lợn lấy may.
    http://soha.vn/xa-hoi/ong-thu-dao-dau-tien-trong-le-chem-lon-o-bac-ninh-len-tieng-20150131145402985.htm



    Bổ sung 5 (1/2/2015): Bài trên BBC.

    'Cấm lễ chém lợn là cái lý người đứng ngoài'
    31 tháng 1 2015
    Lễ hội chém lợn truyền thống của làng Ném Thượng, xã Khắc Niệm, huyện Tiên Du, tỉnh Bắc Ninh đang trở thành đề tài bàn luận gây tranh cãi tại Việt Nam trong vài ngày gần đây.
    Việc Tổ chức Động vật Châu Á (AA) phát động chiến dịch "gây ảnh hưởng tới cộng đồng cùng ký tên kêu gọi các cơ quan chức năng tỉnh Bắc Ninh và Bộ Thông tin và Truyền thông chấm dứt Lễ hội Chém lợn" hôm 27/1, đã khiến có rất nhiều ý kiến trái ngược.
    Lễ hội này thường diễn ra vào mùng 6 tháng Giêng âm lịch khi hàng ngàn người dân tụ hội về thôn Ném Thượng, Tiên Du, Bắc Ninh để tham dự lễ hội chém lợn mà tại đó những con lợn khỏe mạnh được chọn ra làm vật hiến tế, sẽ bị chém ra làm đôi trước cả đám đông, trong đó có cả trẻ em.
    Thông cáo báo chí của AA gửi các cơ quan truyền thông Việt Nam viết: "Việc chém những con lợn còn đang sống khỏe mạnh là một lối đối xử tàn ác đối với động vật, nó làm trơ lì cảm xúc của người xem khi chứng kiến cách thức động vật bị đối xử dã man, đặc biệt là đối với trẻ em, đối tượng có tâm lý chưa hoàn thiện ổn định và dễ bị ảnh hưởng."
    Đây không phải lần đầu tiên AA lên tiếng về việc này với lập luận rằng hoạt động giết lợn như vậy là dã man và phản cảm và cũng nói thêm rằng" nhiều lễ hội và hoạt động trên thế giới liên quan tới tàn sát và lối đối xử ngược đãi động vật đều bị lên án và đã phải chấm dứt".
    Trả lời BBC Việt Ngữ, Giáo sư Ngô Đức Thịnh, nguyên Viện trưởng Viện Nghiên cứu Văn hóa, cho biết lễ hội bắt nguồn từ truyền thuyết đã có hàng trăm năm nay và rằng ý kiến của Tổ chức Động vật châu Á cũng có cái lý của nó, nhưng là "cái lý của người đứng ngoài, không có cảm nhận văn hóa của người chủ thể văn hóa".
    Giáo sư Ngô Đức Thịnh nói thêm: "Có thể với những người không có niềm tin tín ngưỡng như người dân Ném Thượng thì đúng là họ thấy những cái đó là ghê rợn thật. Nhưng quan trọng nhất vẫn là cái lý của chủ thể văn hóa đó, của người dân Ném Thượng."





    Ông lập luận rằng "trên nguyên tắc của văn hóa và tín ngưỡng thì không ai có quyền phủ nhận niềm tin tín ngưỡng của người khác, chứ chưa nói đây là của một cộng đồng".
    "Và nguyên tắc đó, chính UNESCO cũng nói, phải để chủ thể văn hóa đó quyết định. Họ quyết định là trong điều kiện xã hội ngày nay, cái đó còn phù hợp không, họ tiếp tục hay từ bỏ nó. Và đó là quyền của chủ thể văn hóa chứ không phải quyền của chúng ta".

    Văn hóa 'tự điều chỉnh'?





    nuTổ chức Động vật châu Á cũng nhắc tới việc "văn hóa" và "truyền thống" thường được dùng để biện hộ cho những hoạt động tàn bạo đối với động vật này.
    "Nhưng ngay cả văn hóa, truyền thống cũng thay đổi và chuyển hóa theo thời gian, những hủ tục không còn phù hợp nên được sửa đổi. Ngoài ra lễ hội nào cũng phải gắn liền với bản sắc của địa phương và văn hoá của dân tộc để truyền bá tính nhân văn cho thế hệ sau," Thông cáo báo chí của AA viết.
    Trả lời các câu hỏi của báo chí về kiến nghị đối với lễ hội chém lợn, AA cho biết họ "kiến nghị xoá bỏ phần nghi lễ chém lợn, hoặc thay thế bằng nghi lễ khác nhân văn hơn ... có ý kiến thay thế bằng lễ cúng hoa quả hoặc làm lợn giả. Đó có thể là thay đổi tốt."
    Khi được hỏi tại sao nhiều lễ hội dường như được phục hồi, như lễ hội chém lợn này những năm gần đây mới nổi lên và được nhiều người biết đến, một học giả hàng đầu về văn hóa dân gian không muốn nêu danh nói với BBC Việt Ngữ rằng hơn ba mươi năm trước đây, cái gì cũng chính trị cả và theo chủ nghĩa duy vật nên nhiều lễ hội bị cấm vì cho là mê tín, nhưng nói tránh là do chiến tranh nên không tổ chức được những cuộc vui như thế.





    "Nay xã hội dân chủ hơn và đặc biệt sau khi UNESCO công nhận một số là di sản văn hóa thì nhân dân mới tỉnh ra rằng cái mà chúng ta coi thường lại là di sản tốt".
    Một ví dụ được học giả về văn hóa dân gian nêu ra là loại hình âm nhạc Chầu văn, vốn từng bị cấm nhưng "mặc dù đánh nó như thế nhưng nó không chết".
    Ông lập luận rằng nếu lên án tục chém lợn của Việt Nam thì các tổ chức nước ngoài đó có lẽ cũng nên xem lại môn đấu bò tót tại một số nước phương tây, mà "nó cũng tàn bạo chả kém gì chém con lợn cả", chưa kể môn đấm bốc là giữa con người với con người.
    Có lẽ việc kêu gọi chính quyền can thiệp để chấm dứt một tập tục văn hóa, đã khiến một số nhà văn hóa và dân tộc học bất bình vì cho rằng thay đổi một tập tục gắn liền với tín ngưỡng địa phương phải đến từ nhận thức của chính người dân địa phương chứ không thể bằng văn bản hành chính.
    Giáo sư Ngô Đức Thịnh nhấn mạnh "nếu chính người dân cho rằng cái đó lỗi thời rồi thì họ sẽ từ bỏ, còn bây giờ họ vẫn tiếp tục mà chúng ta lại ra một cái lệnh là họ phải bỏ thì không được. Họ có thể bỏ nhưng đó phải từ nhận thức của chính họ."

    http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2015/01/150130_pig_killing_festival_controversy


    Bổ sung 4 (1/2/2015): Miêu tả của Tiền phong, năm 2013.



    18:00 ngày 16 tháng 02 năm 2013

    Ném Thượng vào hội chém lợn

    Việt Linh - N.C.Khanh


    TPO - Mỗi dịp đầu xuân, vào ngày 6 tháng Giêng là dân làng Ném Thượng (Khắc Niệm, Tiên Du, Bắc Ninh) lại vào hội chém lợn.

    Tục chém lợn khao quân để tưởng nhớ vị tướng Đoàn Thượng chống giặc ngoại xâm. Sử sách ghi lại, tướng Đoàn Thượng khi chống giặc đã thua chạy lên tận làng Ném Thượng. Do thiếu thốn lương thực trong khi lợn rừng nhiều vô kể, quân tướng đã chém lợn nuôi quân.
    Chẳng thế mà cứ mùng 6 tháng Giêng, người người lại nhắc nhau:“Đi qua Kinh Bắc bến hồ, Về hội đình Thượng lễ chùa Đại Bi. Đi hội Ném Thượng cùng đi, Hội thi xôi nếp chém thi lợn thờ”

    Hai ông ỉn được nuôi từ tháng 8 năm trước từ 2 người chủ nuôi hợp tuổi, gia cảnh tốt để giao nhiệm vụ chăn lợn.

    Ngay từ chiều ngày mùng 5 tháng giêng, 2 ông ỉn đã được rước ra sân đình làng.

    Tại đây 2 ông ỉn sẽ được cân.

     Sau đó gia đình gia chủ nuôi lợn sẽ làm một mâm xôi gà để báo cáo lên các thánh thành hoàng làng về ông ỉn của mình.

    Sáng ngày mùng 6 tháng giêng, sau tiếng trống khai hội, hai ông ỉn sẽ được rước quanh làng để cho nhân dân chiêm ngưỡng.

     Các bà các chị xúng xính áo tứ thân trong lễ rước.

    Ông ỉn được rước quanh làng

    Dân làng mừng tuổi ông ỉn để lấy may.

    Chân dung ông thủ đao.

     2 ông thủ đao làm lễ để xin mượn đao của thành hoàng làng.

     Ông tướng cờ phất cờ hiệu thông báo bắt đầu lễ chém lợn

     Năm nay, đã có sự thay đổi trong tục lệ chém lợn, do sự chỉ đảo của tỉnh ủy và ủy ban văn hóa tỉnh bắc ninh về việc chém ông ỉn như mọi năm là hành động quá dã man. Các ông ỉn sẽ không “được” chém như mọi năm nữa mà chỉ cắt tiết và sau đó làm cỗ ngọc để tế thánh.

     Người dân sẽ lấy tiền, nông cụ, để thấm lấy máu của ông ỉn để cầu mong một năm mới vụ mùa bội thu, buôn bán phát đạt.
     
    Thịt ông ỉn sẽ được dâng lên các thánh thành hoàng làng, cầu mong phù hộ cho dân làng một năm mới mùa màng bội thu và gặp nhiều may mắn.
    http://www.tienphong.vn/van-nghe/nem-thuong-vao-hoi-chem-lon-613986.tpo





    Bổ sung 3 (1/2/2015): Tin của Dân trí, năm 2012.


    Thứ Bẩy, 28/01/2012 - 13:45

    Nếu bị đau tim - Đừng xem chém lợn



    Dân trí Hai ông ỉn, được cưng chiều cả năm trời, ông nào ông ấy hồng hào mập mạp, được rước đi trong ánh mắt thán phục của mọi người… Ấy vậy mà chỉ lúc sau, các ông lần lượt bị kéo căng bốn chân, chặt ra làm hai khúc trong tiếng hò reo của dân làng…



    Đã từ hơn chục năm nay, lễ hội chém lợn của làng Ném Thượng (Tiên Du, Bắc Ninh) luôn để lại những luồng ý kiến khác nhau về về tục lệ này; đặc sắc, truyền thống nhưng quá dã man, đầy hủ tục…
    Nhưng nói gì thì nói, người dân Ném Thượng vẫn coi đây là một nhu cầu, một tục lệ được chấp nhận một cách thành kính tại làng quê này…
    Ném Thượng giờ đây đã thay đổi nhiều, người dân ngoài việc trồng lúa, làm bún… giờ đã có thêm những công việc mới trong các khu công nghiệp quanh vùng. Sự thay đổi trong cuộc sống mới những vẫn có những vẫn giữ những nếp cũ được duy trì; nơi hậu điện đình làng, bước chân phụ nữ không được lai vãng, nhưng bù lại, hội chém lợn có một đặc điểm mà không phải lễ hội nào cũng có; dẫn đầu đoàn rước là cờ Tổ quốc và chân dung Bác Hồ…

    Người Ném Thượng vẫn phân biệt vị trí ngồi của Nam/Nữ trong đình


    Những người tham gia vào lễ rước được chọn lựa khá kỹ; 
    gia đình nền nếp, con cái ngoan ngoãn, trưởng thành...



    Ông Ỉn được nuôi cả năm trời nặng hơn một tạ chuẩn bị được đưa rước quanh làng


    ... Được cưng chiều bởi các cô gái trẻ


    ... Hay các bậc già lão trong làng


    Các ông Ỉn được cung tiến bánh kẹo, tiền lẻ


    Được đưa đi khắp làng trong sự trầm trồ tán thưởng của người dân






    Tuy là một lễ hội "đẫm máu" nhưng hội chém lợn Ném Thượng vẫn mang đậm những nét văn hóa lúa nước



    Vùng đất Ném Thượng ngày hiện đại nhưng vẫn giữ được những nét truyền thống


    Hai năm nay, ban tổ chức đã phải trang bị hàng rào thép...


    ... nhưng vẫn không thể ngăn dòng người vào xem


    Ông Ỉn chuẩn bị được hóa kiếp


    Ông Tướng cờ - người được chọn phải đủ 55 tuổi, đầy đủ tài, đức


    Ông Ỉn sẽ được chuẩn bị kỹ càng


    ... và được định vị vết chém trên lưng


    Cờ hiệu đã nổi...


    Hai ông thủ đao cùng đám tùy tùng đã sẵn sàng


    Những nhát đao đầu tiên...


    Sẽ khiến người xem phấn khích trong tiếng kêu thảm thiết của ông Ỉn


    Sự phấn khích của người xem


    ... khi cả hai ông Ỉn đã được xẻ làm đôi


    Và theo tục lệ, người ta lấy tiền lẽ thấm máu của hai ông


    ... mang về thờ để cầu mong sức khỏe và làm ăn phát đạt


    ... Một người làng quá phấn khích


    Những thế hệ tương lại của Ném Thượng sẽ tiếp nối những truyền thống của cha ông

    Việt Hưng
    http://dantri.com.vn/xa-hoi/neu-bi-dau-tim-dung-xem-chem-lon-560224.htm




    Bổ sung 2 (1/2/2015): Tin của Tiền phong, từ năm 2011.



    20:53 ngày 10 tháng 02 năm 2011

    Độc đáo lễ Hội chém lợn làng Ném Thượng

    Hương Thủy – Tiến Thành

    TPO - Lễ chém lợn làng Ném Thượng (xã Khắc Niệm, huyện Tiên Du, Bắc Ninh) đã trở thành một lễ hội đặc sắc của xứ Kinh Bắc. Chẳng thế mà cứ mùng 6 tháng Giêng, người người lại nhắc nhau:“Đi qua Kinh Bắc bến hồ, Về hội đình Thượng lễ chùa Đại Bi. Đi hội Ném Thượng cùng đi, Hội thi xôi nếp chém thi lợn thờ”
    Chuyện kể rằng: một vị tướng cuối đời Lý tên là Đoàn Thượng, khi đánh trận chạy đến vùng núi này đồn trú đã chém lợn rừng nuôi quân. Từ đó, hàng năm người dân mở hội chém lợn để tưởng nhớ đến người có công khai khẩn vùng đất hoang vu này. Theo tín ngưỡng dân gian của vùng quê Kinh Bắc, huyết lợn trong lễ tế thánh tượng trưng cho sự sung túc, khả năng sinh sản, sức sống tràn trề, mùa màng bội thu, vật nuôi sinh sản nhiều...
    Cho “cụ ỉn” ăn uống trước khi rước
    Cho “cụ ỉn” ăn uống trước khi rước .
    Hai người được dân làng chọn từ rằm tháng 7 đều là những người khoẻ mạnh, gia cảnh sung túc, tuổi đúng 50 để nuôi 2 “cụ ỉ” làm lễ vật tế thánh. Đến rằm tháng 8, họ bắt đầu chọn lợn để nuôi. Cân nặng ban đầu của hai chú lợn là 25kg, cho đến ngày diễn ra lễ hội là khoảng 150kg. Người nuôi lợn mát tay hơn sẽ được thưởng 100 kg thóc, người còn lại được 50 kg thóc.
    Các thiếu nữ trong làng làm nhiệm vụ dâng lễ vật hoa quả
    Các thiếu nữ trong làng làm nhiệm vụ dâng lễ vật hoa quả .
    Lợn được rước từ nhà gia chủ ra sân đình từ chiều ngày mùng 5. Sáng mùng 6, đúng ngày hội chính, toàn thể bà con dân làng tiến hành lễ rước lợn vòng quanh làng. Từ sân đình Thượng, hai chú lợn nằm trong cũi được rước ra từ phía cửa Đông, đi qua đường làng, rồi núi Nghè, núi Ngoan Sơn và vòng về từ phía cửa Tây của đình. Trong suốt thời gian diễn ra lễ rước, những người dân không tham gia vào nghi thức này sẽ đứng dọc hai bên đường, cầm theo một ít tiền gọi là “mừng tuổi cụ ỉ”, hoặc chuẩn bị những mâm bánh kẹo, chè thuốc bày trước cửa nhà để bồi dưỡng những người đưa rước.
    Cụ ỉ nằm trong xe sẽ rước một vòng đường làng…
    Cụ ỉ nằm trong xe sẽ rước một vòng đường làng….
    Những người tham gia vào nghi thức chém lợn đểu được chọn lựa kĩ càng, từ tuổi tác, sức khỏe, gia cảnh và đạo đức. Hai thủ đao năm nay đều sinh năm 1965, hai người phất cờ sinh năm 1955, ngay cả người trông xe trong sân đình cũng phải sinh năm 1974 hoặc 1975…
    Hai chú lợn thờ bị chém đứt đôi, máu văng đầy sân. Theo phong tục cổ xưa, ý nghĩa sâu kín của lễ chém lợn tế thánh liên quan đến tín ngưỡng phồn thực: máu được đồng nhất với tia sét, với tia nắng... có khả năng làm thụ thai, làm cho sự sống sinh sôi. Tế thần bằng máu có nghĩa là cầu mong sức sống tràn trề cho tất cả mọi người trong làng. Chính vì thế, kết thúc lễ chém lợn, dân làng thường cầm những tờ tiền lẻ chấm vào máu “cụ ỉ” rồi mang về đặt lên ban thờ, cầu cho một năm may mắn và sung túc.
    Người dân ven đường mừng tuổi cho cụ ỉn
    Người dân ven đường mừng tuổi cho cụ ỉn.
    Mỗi xe chở cụ ỉ có khoảng 6 người hộ giá
     
    Những mâm chè, thuốc lá, trầu cau… được bày sẵn ven đường để bồi dưỡng đám rước
    Toàn cảnh đám rước làng Ném Thượng
    Đi trước xe rước là gia đình được dân làng chọn để chăm sóc cụ ỉ
     
    Tướng cờ múa hiệu lệnh chuẩn bị lễ chém lợn
     
    Những người khỏe mạnh sẽ có nhiệm vụ giữ chân cụ ỉ
     
    Thủ đao làm nhiệm vụ chém
     
    Sau khi chém xong, hai thủ đao làm lễ tế trong đình
     
    Dùng tiền lẻ chấm vào máu lợn để cầu may mắn cho gia đình
     
    Một phần cổ của lợn sẽ được luộc bằng nước mắm để tế thánh tại đình
    http://www.tienphong.vn/van-nghe/doc-dao-le-hoi-chem-lon-lang-nem-thuong-527444.tpo


    Bổ sung 1 (1/2/2015): Một thanh niên làng nhớ lại như sau, năm 2015.

    30/01/2015 19:05 GMT+7

    Có nên 'cưỡng bức văn hóa'

     Lễ hội chém lợn quê tôi (làng Cầu Bây, Thạch Bàn, Long Biên, Hà Nội) được tổ chức hàng năm vào ngày 11/2 Âm lịch.
    Trong tiếng trống hội dồn dập, những ông già, bà cả xúng xính trong những bộ đồ truyền thống đứng xem từ xa. Đám trẻ con cũng được bố mẹ cõng trên cổ để chứng kiến thời khắc thiêng liêng của cả dân làng. Còn đám thanh niên cầm đuốc săn đuổi con vật chạy quanh khu đất trống trong ánh lửa bập bùng.
    Trong khung cảnh ấy, tôi nhớ về tuổi thơ của mình trên vai bố chứng kiến nghi thức thiêng. Tôi hình dung cả thời trai trẻ của ông, của bố khi đại diện gia đình cầm bó đuốc để thực hành tín ngưỡng cùng dân làng. Tôi nghĩ cả về con tôi, chúng sẽ tiếp tục giữ ngọn lửa cha anh ấy trong những ngày hội Xuân mưa bụi bay.
    Những ngọn lửa bập bùng trong đêm hội như sợi chỉ đỏ kết nối cả dân làng, kết nối giữa quá khứ với hiện tại, hiện tại với tương lai, giữa đời thực thô ráp với niềm tin trong veo vào một năm mới an lành, hạnh phúc...
    ***
    Từ câu chuyện làng Cầu Bây khi tôi trực tiếp tham gia thực hành nghi lễ, nghĩ về Thông cáo Báo chí của Tổ chức Động vật Châu Á (Animals Asia) kêu gọi “chấm dứt lễ hội chém lợn tại làng Ném Thượng (Bắc Ninh)” mà buồn. Tôi không buồn lo về việc lễ hội sẽ bị “chấm dứt” như lời kêu gọi vì đó còn đang là vấn đề cần bàn luận. Tôi chỉ buồn vì văn hóa ứng xử khi một tổ chức bên ngoài trực tiếp tác động và gây sức ép vào đời sống văn hóa của một cộng đồng khác (cụ thể ở đây là cộng đồng dân cư làng Ném Thượng, Bắc Ninh).
    Phàm đã là văn hóa thì không có cao - thấp. Văn hóa chấp nhận những sự đa dạng, sự khác biệt. Các cộng đồng người với những văn hóa khác nhau cần tôn trọng sự khác biệt thay vì lấy chuẩn của hệ thống này áp đặt vào hệ thống khác.  
    Và nữa, văn hóa có cơ chế tự cân bằng. Nếu là “hủ tục”, đi ngược với giá trị nhân văn của cộng đồng như lời của tổ chức nọ thì nội hàm cộng đồng làng Ném Thượng sẽ tự điều chỉnh. Mọi sự tác động từ bên ngoài dưới hình thức này, hình thức khác đều là phản văn hóa.    
    ***
    Điều Animals Asia nhấn mạnh nhất trong thông cáo báo chí là việc cho trẻ em chứng kiến nghi thức chém lợn sẽ khiến các em ưa bạo lực, trơ lì cảm xúc (?!). Cần nhắc lại, nghi lễ cộng đồng dành cho tất cả mọi người, kể cả trẻ em. Thông qua môi trường sống, các em sẽ hiểu về những giá trị thiêng liêng trao chuyền từ ngàn đời của nghi lễ. Bởi con người tham gia lễ hội với tâm thức khác, tâm thức hướng thượng chứ không phải nhìn hiện tượng trần trụi. Việc tách rời hiện tượng khỏi chuỗi sinh hoạt tín ngưỡng để phán xét là điều không nên.
    Viết đến đây, tôi chợt nhớ tới lời thầy tôi, GS.TS Trần Ngọc Vương, căn dặn chúng tôi trước khi ra trường. Thầy nói: Vạn vật đều có lý khi ở trong hệ thống và đều có khả năng vô lý khi đứng ngoài hệ thống. Nên trước khi đưa ra bất cứ nhận định, phán xét sự việc gì, các em cần thử đặt mình trong hệ thống để thấu hiểu thực sự bản chất sự việc. Mọi đánh giá vội vàng, sơ sài đều rất nguy hiểm…
    Phạm Mỹ/ Thể thao Văn hóa

    http://vietnamnet.vn/vn/tuanvietnam/219550/co-nen--cuong-buc-van-hoa-.html